Giang Đàm cúp máy, đầu vẫn đội đầy bọt xà phòng, nằm rũ người trên bồn tắm, hàng mi cụp xuống. Vừa rồi còn nghênh ngang kiêu ngạo, giờ phút này lại đột nhiên trở nên ủ rũ, chán nản.
Y từng có một thời rất ngây thơ, chỉ vì quá đỗi yêu thích truyện tranh mà tha thiết muốn tìm được một người bạn cùng chí hướng.
Năm ấy y mới 16 tuổi, vừa lên lớp 11. Là đứa trẻ lớn lên trong cô nhi viện, kinh tế chỉ dựa vào tiền trợ cấp của chính phủ. Khoản trợ cấp ấy chỉ đủ để y duy trì nhu cầu sinh hoạt cơ bản, muốn mua dụng cụ vẽ tranh hay một đôi giày, bộ quần áo mới thì căn bản là không đủ.
Lúc này đành phải nghĩ cách khác, ví dụ như nhận bản thảo thuê từ một số nền tảng minh họa để kiếm tiền.
Giang Đàm dựa vào số tiền nhận vẽ thuê mà sống dễ chịu hơn một chút. Đáng tiếc, ngoài việc vẽ tranh ra, thành tích học tập của y thật sự chẳng ra gì. Thượng đế cho bạn mở một cánh cửa thì ắt sẽ đóng lại một cái cửa khác, học lực của Giang Đàm bình bình thường thường, chỉ miễn cưỡng thi đỗ được một trường đại học nhị bản bình thường.
Ybmuốn học mỹ thuật, thi vào học viện mỹ thuật, nhưng không có tiền. Đành phải chọn đường vòng: thi vào một trường đại học khác trước, sau đó mới bắt đầu tập trung vẽ tranh, vì thời gian học đại học tương đối rảnh.
Tự học thành họa sĩ truyện tranh cũng không hiếm. Dù là tay ngang thì cũng chưa chắc kém cạnh. Trường lớp chính quy chưa hẳn là con đường duy nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play