Rời khỏi phấn trang hương, Vu Châu lái xe dọc đường mà suy nghĩ rất nhiều.
Hắn sinh ra đã bị cha mẹ ruột bỏ rơi. Đến năm năm tuổi, khi cha mẹ nuôi sinh thêm một đứa con trai, bọn họ lập tức không còn đoái hoài gì tới hắn nữa, coi hắn như kẻ ăn nhờ ở đậu, sai vặt chẳng khác gì một đứa người làm.
Suốt một thời gian dài, Vu Châu không biết giá trị bản thân nằm ở đâu. Hồi nhỏ, hắn đã cố gắng rất nhiều, lên núi chăn dê, cắt cỏ, đốn củi, giặt giũ quần áo, thế nhưng cha mẹ nuôi vẫn luôn xem hắn là gánh nặng. Mỗi khi mùa đông tới, ngay cả một bộ áo ấm như người khác cũng không cho hắn.
Hắn khao khát đến tuyệt vọng cảm giác được người khác cần đến mình.
Có lẽ chính vì thế mà hắn đã dần dần thích Úc Đàm. Dù nói thế nào đi nữa, thì nhu cầu phát sinh từ bản năng nguyên thủy cũng là một dạng được cần đến.
Thế nhưng đoạn video của Tiểu Vương và lời kể của lão quản gia lại đập tan ảo tưởng đó.
Úc Đàm chẳng qua chỉ muốn trả thù hắn, và tiện thể tìm chút kích thích trong quá trình đó mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT