Làm mình làm mẩy một hồi, cuối cùng Úc Đàm cũng chịu ngoan ngoãn đi ngủ. Vu Châu thở phào một hơi, mặt mũi mệt mỏi trở về phòng ngủ phụ, ngồi xuống ghế đơn ngoài ban công để báo cáo công việc trong ngày cho ba của Úc Đàm, kèm theo tình trạng của Úc Đàm.
Úc Đàm không phải người bình thường. Chuyện này Vu Châu đã biết từ trước khi nhận công việc ở cạnh y.
Hằng ngày, hắn đều phải báo cáo lại Úc Đàm đã làm gì, đi đâu, ăn gì, cảm xúc có ổn định không, có biểu hiện tiêu cực không, có “nhìn không thuận mắt” ai không.
Mà đến mục cuối cùng đó, Vu Châu thầm nghĩ: người mà Úc Đàm thấy “ngứa mắt” nhất chắc là mình rồi. Làm việc cạnh y mấy tháng, Úc Đàm cơ bản là làm trời làm đất, coi hắn như một con trâu kéo mà sai bảo đủ chuyện.
Nếu Úc Đàm mà thật sự ghét ai, ba của Úc Đàm sẽ nhanh chóng cho người kia “biến mất” khỏi tầm mắt y. Nói cho đúng thì hành động đó không hẳn vì Úc Đàm, mà là để bảo vệ người bị y ghét.
Bởi vì Úc Đàm… không phải người bình thường. Thần kinh của y có chút vấn đề. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, Úc Đàm cũng cần chịu trách nhiệm hình sự.
Lúc Vu Châu còn làm vệ sĩ cho ba của Úc Đàm, từng nghe mẹ Úc Đàm mơ hồ nhắc tới: hồi nhỏ Úc Đàm có rất nhiều hành vi bất thường, đã từng được đưa ra nước ngoài điều trị một thời gian rất dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT