Màn lụa đỏ rực buông xuống, che khuất hai bóng người đang quấn lấy nhau trong chiếc lồng vàng, một đêm xuân tình lâm ly cứ thế mà trôi qua.
Lệ Trúc Đàm ngất đi mấy lần, mãi đến khi trời phương đông bắt đầu lộ ánh sáng trắng của bụng cá, y mới dần tỉnh lại trong lòng Vu Châu. Toàn thân y như rã rời, xương cốt mềm nhũn chẳng còn hình dáng, giống như vừa được vớt lên từ trong nước.
Màn lụa bị vén lên, một nam nhân cao lớn ôm Lệ Trúc Đàm ướt đẫm từ trong lồng vàng đi ra. Hoàng Phủ Hoằng nằm thoi thóp trong lồng sắt, nhìn không rõ dung mạo người kia, chỉ thấy từ khuỷu tay nam nhân buông xuống một đôi chân thon dài lấp lánh ánh nước.
Gã chợt đau tim, vừa hối hận vừa căm hận, lại không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Nếu như có thể làm lại từ đầu…
Tiếc là hối hận cũng đã muộn rồi!
Vu Châu ôm Lệ Trúc Đàm vào bể tắm nước nóng, cẩn thận rửa sạch thân thể cho y, lau khô rồi thay cho y một bộ áo trong sạch sẽ, sau đó mới đưa y đến một nơi nghỉ ngơi đàng hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT