Ném mất Quán Chinh, mất luôn một giáp công lực, lại mất cả một phần tư bản đồ kho báu Hoàng Xuyên, đầu Vu Châu như muốn nổ tung, không khỏi thở dài than thở rượu của Mạnh Phục quả thật là… hại người.
Việc đã đến nước này, Vu Châu cũng chỉ có thể thở dài một hơi, cõng theo Sanh Ca Tẫn rời khỏi tuyết sơn. Mạnh Phục, bằng hữu tốt của hắn, rảnh rỗi sinh nông nổi, vốn đã chán ngán cảnh sắc tuyết sơn, liền xách theo hai vò rượu cùng hắn hạ sơn, nói là muốn ngắm nhìn phong cảnh phồn hoa chốn nhân gian.
Hai người đi đi dừng dừng, vô thức đã trôi qua một năm. Lại thêm một thời gian sau, Mạnh Phục cáo từ, quay về quê quán.
Bằng hữu tốt của Vu Châu lai lịch thần bí, cứ cách một đoạn thời gian lại biệt tích, hai người tuy tâm đầu ý hợp, nhưng chưa từng nói rõ quá khứ, cho nên Vu Châu cũng chẳng biết được rốt cuộc người kia là ai.
Hiện tại chỉ còn lại một mình Vu Châu, giữa biển người mênh mông tìm kiếm tung tích của Quán Chinh.
Lại thêm nửa năm nữa trôi qua, tình cờ thế nào, Vu Châu trở thành một quan binh chuyên áp giải phạm nhân lưu đày.
Chức quan này không vinh hiển gì, nhưng lại có lắm khoản riêng. Trên đường áp giải, nhà phạm nhân thường dúi vào tay quan binh ít bạc ít tiền, mong người thân được chăm sóc chu đáo hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT