“Cậu mấy ngày rồi chưa ăn gì?”
“Bốn ngày.” Hứa Đàm thều thào, giọng yếu ớt đến mức Vu Châu phải ghé sát tai mới nghe được.
“Giờ còn đứng dậy nổi không?” Vu Châu hỏi.
Hứa Đàm nhắm mắt lại, lười biếng đáp hai chữ: “Chóng mặt.”
Đói đến vậy chắc là tụt huyết áp rồi. Vu Châu lại lấy ra một hộp sữa ngọt, cắm ống hút rồi đút cho Hứa Đàm.
Hứa Đàm vẫn còn rất choáng, tầm nhìn mờ mịt, chẳng thấy rõ gì cả. Ngay cả gương mặt của Vu Châu trước mắt cũng lờ mờ như trong sương. Sữa ngọt tan ra trong vị đắng nghèn nghẹn của miệng, y cảm nhận được nước mắt đang trào ra, lăn dài xuống má.
Chắc bộ dạng khóc lóc của y trông thảm lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play