“Những gì anh ta nói là thật.”
Vu Châu ném cái điều khiển sang một bên, cầm điện thoại liếc nhìn giờ, “Đã hơn một giờ rồi, tôi muốn chợp mắt chút. Nếu cậu cũng mệt thì vào phòng phụ nghỉ một lát, chăn mỏng ở trong tủ.”
Ăn trưa xong quả thật rất dễ buồn ngủ. Hứa Đàm vừa ngáp vừa đi về phía phòng ngủ phụ, cởi giày rồi nằm luôn lên chiếc giường gỗ nhỏ của Vu Châu.
Ga trải giường đã được thay từ loại vải caro màu lam thành chất sợi đay mềm mại, vỏ chăn và vỏ gối cũng cùng tông với vải sợi đay màu be dịu mắt.
Hứa Đàm thấy mấy món đồ này trông quen quen, đưa tay sờ thử một chút, bỗng nhớ ra đây chẳng phải là bộ chăn ga được tặng thưởng trong đại hội thể thao hồi cấp ba sao!
Phần thưởng đều do bạn học tài trợ. Hồi đó, Hứa Đàm vốn định chọn một con thú bông 3D đặt làm riêng cho mẹ từ một thương hiệu xa xỉ, nhưng lúc ra về lại quá vội, cầm nhầm sang bộ chăn ga này, còn chưa bóc tem.
Hồi ấy cả lớp còn cười nói: ai lại đi chọn chăn ga làm phần thưởng cơ chứ. Thế mà Vu Châu, sau khi chạy 1000 mét đạt giải nhất, lại tiện tay lấy đúng bộ đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT