Trên xe buýt, ánh mắt kỳ quặc của những hành khách xung quanh khiến người ta cảm thấy khó thở vì xấu hổ. Không khí ngượng ngùng cứ quanh quẩn giữa Vu Châu và Hứa Đàm.
Thính lực của Vu Châu vốn rất tốt, nên hắn nghe được rõ ràng một bà bác lớn tuổi ngồi đối diện đang lẩm bẩm với ông cụ đi cùng.
“Thời đại bây giờ đúng là thoáng thật đấy. Nhìn kìa, con trai con gái tay trong tay chẳng biết xấu hổ là gì. Đến con trai với con trai cũng chẳng thấy xấu hổ nữa.”
Ông cụ cười cười đáp lại: “Bà quản làm gì cho mệt, cái tuổi này là tình cảm thuần khiết nhất đấy. Chẳng phải chúng ta cũng từng trẻ như thế sao? Lúc còn trẻ bà thích làm dáng, tôi lên núi hái hoa, hái cỏ đan cho bà cái vòng đội đầu..."
Vu Châu lại nhắm mắt, vẻ mặt tỏ ra như người đã nhìn thấu trần thế, dửng dưng như không.
Hứa Đàm khóc đến kiệt sức, yếu ớt tựa vào vai Vu Châu. Trong đầu y bây giờ đã hoàn toàn trống rỗng.
Xe buýt đến trạm, Vu Châu kéo Hứa Đàm xuống xe.
Bờ vai Vu Châu đã bị nước mắt của Hứa Đàm làm ướt sũng, vải áo dính bết lại khiến hắn cảm thấy rất khó chịu. Vu Châu còn không chắc trong đó có cả nước mũi hay không.
Từ nhỏ đến lớn, Vu Châu chưa từng gặp ai khóc nhiều như vậy. Sinh vật duy nhất hắn từng thấy hay khóc là con chó con mà chú Vương nhà bên từng nhặt về.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT