Tiêu Lạc biến về mèo quất nhỏ, dụi vào lòng Lăng Túc, vẫy vẫy chân từ biệt ông bà rồi không khỏi khẩn trương: Từ thành phố Z đến Thục Sơn ít nhất cũng ba tiếng, nếu lại để Lăng Hiên, tên sát thủ trên không lái, cậu luôn cảm thấy nên viết sẵn di chúc dặn dò hậu sự.
Trực thăng là Lăng Túc tự mình sắp xếp, Tiêu Lạc đang chuẩn bị ám chỉ người quản lý phân sạn nhà mình thì bất ngờ phát hiện có người ở ghế lái.
“Đợi chúng ta đến chân núi Mân Sơn rồi đổi phương tiện khác.” Lăng Túc dẫn đầu leo lên trực thăng, lần lượt mặc áo phao cho Tiêu Lạc và mình, “Vẫn còn sớm, ngủ một lát đi.”
“Meo ô!” Bổng bổng đát, có người lái chuyên nghiệp, không cần lo lắng giữ mạng nhỏ này.
Lăng Hiên có vẻ hơi thất vọng, vẻ mặt tiếc nuối bỏ túi hành lý sang một bên, bắt đầu mặc áo phao.
Tiêu Lạc lén liếc anh ta một cái, thầm sướng: Vẫn là Lăng Tiểu Túc nhà mình lợi hại, không nói một lời, trực tiếp dập tắt khả năng gây họa của “yêu tăng”.
Một đường nhắm mắt dưỡng thần, trong tiếng cánh quạt ầm ầm, gần 10 giờ, trực thăng đến nơi, đổi sang xe việt dã, tiếp tục lên đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT