Tiêu Lạc xấu hổ hận không thể tìm cái lỗ nẻ nào chui xuống, lần trước bị ông nội Lăng thấy cậu lấy bạo chế bạo, lần này lại bị cha mẹ chồng tương lai tận mắt thấy cậu “càn rỡ” như vậy, mặt mũi coi như mất sạch.
Lăng mẫu ngược lại rất chu đáo kéo Lăng ba ba đi, làm bộ như hai người không nhìn thấy gì.
Tiêu Lạc che mặt, kỳ thật nghĩ lại cũng đỡ, ít nhất không phải “xe chấn”, cậu cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
“Tiểu Lạc, sao đột nhiên lại thẹn thùng như vậy?” Lăng Túc cười xoa đầu thiếu niên, lúc riêng tư hai người, Tiêu Lạc chẳng hề kiêng dè, vừa gặp người lớn liền đủ kiểu câu nệ, “Yên tâm, ba mẹ anh sẽ không để ý đâu.”
“Xấu hổ quá……” Tiêu Lạc thấp giọng lẩm bẩm, ôm mèo quất nhỏ xuống xe, mặt đỏ tai hồng, hít sâu một hơi rồi mới chậm rãi bình tĩnh lại.
“Quen rồi sẽ tốt thôi.” Lăng Túc ra vẻ an ủi, xách hết quà trên xe xuống.
“Lăng Tiểu Túc, đồ háo sắc!” Tiêu Lạc hừ một tiếng, vừa thấy Lăng ba Lăng mẹ đã khuất dạng, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, quyết định làm bộ như chưa có gì xảy ra!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play