Tiêu Lạc ngồi đối diện ông nội Lăng trên sô pha, vừa mới ngồi xuống, đã bị Lăng Túc nhét cho một hũ sữa chua dâu tây, không khỏi có chút xấu hổ: Lăng Tiểu Túc, anh, anh quá không có mắt!
“Không cần khẩn trương, chuyện vừa rồi, ta thấy rồi, cháu coi như phòng vệ chính đáng.” Ông nội Lăng liếc mắt một cái đã nhìn ra vẻ bất an của thiếu niên, nhàn nhạt mở miệng, lại vừa thấy Lăng Túc kia vẻ mặt quen thuộc, nhớ tới lời đạo trưởng Thanh Phong nói, không khỏi muốn thở dài.
Nếu người cháu trai mà ông thương yêu nhất định mệnh không thể kết hôn sinh con như người thường, ông chỉ hy vọng, Tiểu Túc có thể tìm được một người thật lòng thích và có thể bầu bạn với nó cả đời, dù người đó là con trai.
Ông nội Lăng dù sao cũng lão luyện hơn Lăng Nghiêm, trước đây là vì đã hứa với Lăng Túc không can thiệp, mà hiện tại có manh mối rồi, ông lập tức cho người đi điều tra người bên cạnh cháu trai mình, mục tiêu Tiêu Lạc này bản thân đã rất rõ ràng, vì thế rất nhanh đã điều tra ra.
Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy ảnh chụp của thiếu niên, ông nội Lăng vẫn rất thích đứa bé này, lớn lên trắng trẻo sạch sẽ, dáng vẻ dễ thương, vừa nhìn đã biết là đứa bé ngoan ngoãn nghe lời hiểu chuyện, chỉ là vẫn chưa thành niên.
Nguyên tắc bênh vực người nhà của người Lăng gia là, con cháu nhà mình không phạm sai lầm.
Giống như Lăng Nghiêm, điều đầu tiên ông nội Lăng nghĩ đến là, đứa bé này có phải là Lăng Túc dùng thủ đoạn không chính đáng mà có được không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play