Tống Hạ cố gắng đè nén sự bực bội trong lòng, khẽ nhếch khóe miệng, giọng điệu hời hợt: "Sao lại thế được?"
Phó Cẩn khẽ cười một tiếng, mang theo hơi thở nồng nặc mùi rượu tiến lại gần, nhẹ nhàng ngửi cổ cậu: "Từ lần đầu tiên gặp tôi, cậu đã trốn tránh tôi rồi, cậu tưởng tôi không nhìn ra sao?"
Đã nhìn ra rồi, tại sao lại không hiểu sự ghét bỏ của cậu?
Chẳng lẽ không có lòng tự trọng sao?
Tống Hạ cảm thấy vô cùng khó chịu, sắc mặt trầm xuống. Cậu nghiêng người sang một bên, tránh hướng Phó Cẩn, đứng dậy định rời đi.
Phó Cẩn lại nắm chặt cổ tay cậu, lười biếng mà chế nhạo: "Sao, muốn chạy à, thỏ con?"
Tống Hạ bị anh ta nắm đến đau cổ tay, dùng chút sức giật ra, giọng cũng lạnh đi vài phần: "Cậu Phó, anh say rồi."
Đáy mắt Phó Cẩn lóe lên một tia khó chịu, ánh mắt trở nên âm trầm: "Tôi vừa đến cậu đã đi, sao, khinh thường tôi?"
"Sao lại thế được." Tống Hạ cụp mắt xuống, giọng điệu nhàn nhạt: "Anh và cậu Cố trong lòng tôi đều như nhau."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT