Ngày hôm sau, Tống Hạ đến trước cổng toà nhà thí nghiệm khu Đông đúng theo thời gian đã hẹn, nhưng đợi hơn mười phút vẫn không thấy bóng dáng ai.
Đúng lúc cậu định rời đi thì đột nhiên nhận được một tin nhắn: 【Cậu đến khu để xe phía sau.】
Tống Hạ cảm thấy khó hiểu. Rõ ràng cậu đã từng lên lớp vài lần ở toà nhà thí nghiệm này, vậy mà chưa từng để ý nơi này còn có khu để xe.
Cậu men theo con đường nhỏ bên hông toà nhà đi về phía sau, quả nhiên nhìn thấy một khu để xe đạp không lớn lắm. Dưới mái che cũ kỹ là vài chiếc xe đạp rỉ sét đậu rải rác, rõ ràng nơi này đã bị bỏ hoang từ lâu.
Học viện Gia Đức bề ngoài nhìn thì hào nhoáng lộng lẫy, nhưng thỉnh thoảng vẫn có những góc khuất cũ kỹ, lỗi thời một cách khó tin — giống hệt như ký túc xá dành cho học sinh được đặc cách nơi Tống Hạ đang ở. Lần đầu tiên chuyển vào, cậu gần như không thể tin nổi đó lại là ký túc xá tiêu chuẩn của ngôi trường danh giá Gia Đức này, điều kiện ở thậm chí còn thua cả trường công lập trước kia cậu học.
Trước khu để xe, một nam sinh đeo khẩu trang vẫy tay gọi cậu lại.
Người này trông rất gầy, da trắng bệch như thể đã lâu không thấy ánh mặt trời, thậm chí mang theo sắc xanh xám như người bệnh. Hốc mắt hơi trũng xuống, ánh mắt nhìn Tống Hạ đầy cảnh giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT