Tống Hạ lưỡng lự trong ánh nhìn nghiêm nghị của anh, cuối cùng vẫn quyết định thú nhận toàn bộ, bởi vì trong tình huống này, nói dối chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn.
“...Còn có Cố Du.” Tống Hạ nói lí nhí như muỗi kêu, “Khi đó tôi muốn vào đội thi đấu của anh, cậu ta không cho, tôi mới nói... là tôi muốn theo đuổi anh.”
Ánh mắt Quý Minh Xuyên càng thêm lạnh lẽo: “Vậy tại sao cậu vừa nói muốn theo đuổi tôi, cậu ta lại lập tức chịu nhả người?”
Tống Hạ cúi đầu đầy chột dạ: “Chắc là... cậu ta nghĩ có thể thông qua tôi để kéo gần mối quan hệ với anh?”
Càng nói, giọng cậu càng nhỏ lại, chính cậu cũng cảm thấy ý nghĩ đó thật nực cười.
Quý Minh Xuyên thì lại bật cười vì tức: “Cho nên mấy câu cậu nói lúc trước, nào là muốn được tôi ưu ái, muốn làm bạn với tôi – tất cả đều là giả dối. Thật ra, thứ cậu muốn chỉ là sự che chở của tôi? Hoặc là... thân phận ‘bạn trai’ có thể dựa thế hù dọa người khác?”
“Tôi không cố ý xúc phạm anh, tôi chỉ là...” Tống Hạ bị nói trúng tâm can, hoảng loạn đến mức gần như quên cả thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT