Tống Hạ nhìn cậu Quý Minh Xuyên dựng mũ áo khoác lên, dường như định cứ thế xông vào mưa. Cậu vội vàng lên tiếng ngăn lại: "Hội trưởng, tôi có dù."
Quý Minh Xuyên quay đầu nhìn cậu, Tống Hạ lấy ra một chiếc dù gấp từ trong ba lô, cậu có thói quen luôn mang theo một chiếc dù trong túi.
Quý Minh Xuyên nhướng mày, ánh mắt lướt qua hình con thỏ trắng hoạt hình in trên dây buộc dù: "Cho tôi? Vậy cậu thì sao?"
Tống Hạ mở dù ra, hơi do dự một chút rồi mới nói: "Tôi... đưa anh ra xe."
Ánh mắt Quý Minh Xuyên rời khỏi mặt dù màu mực, chuyển sang nhìn Tống Hạ, không biết nghĩ đến điều gì, khóe miệng hơi cong lên: "Được thôi."
Thế là Tống Hạ đi đến bên cạnh anh, mở dù che. Một chiếc dù gấp miễn cưỡng che được hai người, cậu vốn nghĩ Quý Minh Xuyên thấy vướng víu sẽ thuận tay cầm lấy, ai ngờ đối phương lại đút tay vào túi quần, hoàn toàn không có ý đó.
Tống Hạ đành phải lén lút nhón chân, cố gắng giơ cán dù cao hơn, cậu cao một mét tám, đứng trước mặt Quý Minh Xuyên lại thấp hơn anh một khúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT