Cố Du lười biếng tựa vào ghế sô pha, móc điện thoại ra khỏi túi, những ngón tay thon dài lướt vài lần trên màn hình rồi đưa một đoạn video đến trước mặt Tống Hạ: “Đây là đoạn camera giám sát hành lang dẫn lên sân thượng toà nhà thí nghiệm hôm đó. Mười phút trước khi xảy ra chuyện, cậu đã một mình lẩn tránh đám đông để lên sân thượng. Cậu giải thích thế nào?”
Tống Hạ nhìn cậu ta một cái rồi ấn mở đoạn video. Đúng là hình ảnh từ camera giám sát, góc quay khá cao, chất lượng không quá rõ nét, nhưng đủ để thấy rõ bóng dáng của cậu xuất hiện trước cánh cửa sắt dẫn lên sân thượng.
Nhưng chuyện này còn cần phải giải thích sao? Chẳng phải Cố Du đã sớm biết cậu lên đó làm gì rồi sao?
Cậu mím môi, cuối cùng thấp giọng đáp: “Cậu biết rõ mà… dạo đó tôi thường đến đó ăn trưa…”
“Ăn trưa à?” Cố Du cười nhạt, “Tất nhiên, tôi tin là cậu đến đó ăn trưa. Nhưng dạo này trong trường xuất hiện rất nhiều lời đồn, không ít người nghi ngờ cái chết của Chương Đống Lương. Dù sao cũng có nhiều người biết, cậu và cậu ta không ưa nhau, thậm chí còn từng cãi nhau vài lần. Mà thật trùng hợp, đúng hôm cậu ta nhảy lầu, cậu lại một mình lẩn vào chỗ đó ăn cơm?”
Trong lòng Tống Hạ chợt lạnh buốt.
Thực tế, trước hôm đó, cậu căn bản không hề quen biết Chương Đống Lương, làm gì có chuyện quan hệ không tốt, càng không thể có chuyện cãi vã?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play