Ở nhà mình, Quý Minh Xuyên không thay đổi nhiều, nhưng rõ ràng thoải mái hơn hẳn, tựa lưng lười nhác trên ghế sofa, xoa xoa sống mũi, vừa trò chuyện vừa hỏi: “Bình thường buổi sáng cậu hay ăn gì?”
Tống Hạ hơi khựng lại. So với việc nói dối rồi sau này bị lộ, chi bằng cứ thành thật. Cậu gượng cười: “Tôi… thường thì không ăn sáng ạ.”
Từ nhỏ, ba mẹ bận công việc, chỉ cho cậu tiền để tự mua đồ ăn sáng. Tống Hạ thấy ăn sáng dễ khiến buồn ngủ, lại ngại phải đi đường vòng mua đồ nên gần như không ăn, nghĩ rằng nhịn vài tiếng là đến trưa rồi.
Thật ra nếu không phải vì muốn kiếm cớ gần gũi Quý Minh Xuyên, giờ này cậu đã lăn về ngủ bù cho thỏa rồi.
Quý Minh Xuyên khẽ nhíu mày, đưa mắt đánh giá cậu một lượt —
Bảo sao lại gầy thế.
"Buổi sáng không ăn gì, không tốt cho cơ thể. Sau này mỗi ngày thi đấu xong, ăn chút gì đó rồi hẵng ngủ." Anh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT