Lộ Sâm – người nãy giờ âm thầm quan sát – bỗng bật cười thành tiếng. Tiếng cười vui vẻ của anh khiến hai người còn lại quay đầu nhìn sang, Quý Minh Xuyên và Tống Hạ cùng lúc quay lại nhìn anh.
Tống Hạ ngạc nhiên hỏi: “Đàn anh Lộ, anh cười gì vậy ạ?”
Lộ Sâm tò mò hỏi lại: “Cậu biết tôi à?”
“Dĩ nhiên rồi,” Tống Hạ gật đầu, “tôi từng thấy ảnh của anh trên diễn đàn trường, biết anh là bạn thân của Hội trưởng.”
Lộ Sâm tỏ vẻ thích thú, quan sát cậu một lúc, khóe môi vẫn giữ nụ cười: “Tôi thấy buồn cười vì cậu nhìn Quý Minh Xuyên qua lăng kính màu hồng dữ ha. Sao vậy, trong lòng cậu, cậu ấy giỏi đến vậy à?”
Tống Hạ nhanh chóng liếc sang Quý Minh Xuyên bên cạnh – người vẫn chưa mở miệng nói gì – ánh mắt chạm vào gương mặt nghiêm lạnh của anh, bất giác nhớ lại lời cảnh cáo nghiêm khắc từ lần gặp trước. Cậu vội vàng thu lại ánh nhìn, không dám khoa trương thêm nữa, chỉ cẩn trọng đáp: “Hội trưởng tất nhiên là rất giỏi rồi, lại còn rất chính nghĩa nữa. Chỉ cần nhìn thấy anh ấy thôi là tôi đã cảm thấy yên tâm hơn rồi.”
Nói xong, cậu thầm kiểm điểm lại một lượt trong lòng, cảm thấy tuy lời vừa rồi có hơi nịnh nọt, nhưng không hề nói dối, chắc là sẽ không chọc giận Quý Minh Xuyên đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT