“Đang yên đang lành, sao nhắc tới ả ta làm gì?”
Lý thị vừa nghe Chu Hồng Viễn nhắc đến Khương Mị, lập tức như bị giẫm trúng đuôi, nhảy dựng lên.
Chu Lam cũng vội vàng khuyên can: “Mẫu thân đã phải bán cả nhà mới chuộc được ngọc bội cho ca ca, lại còn đường xá vất vả, bị cảm lạnh đến nay vẫn chưa khỏi. Ca ca không quan tâm mẫu thân thì thôi, sao còn nói mấy lời khiến người đau lòng như vậy.”
Lý thị lập tức ho sù sụ, Chu Hồng Viễn biết mẫu thân mình cũng vì lo cho mình, liền dịu giọng: “Con biết mẫu thân chịu khổ, nhưng tình nghĩa của Mị nương dành cho con, con không thể quên được.”
“Con cưới nó chưa được một năm, chút tình nghĩa đó sao sánh được với công ơn nuôi nấng của ta mấy chục năm?”
Lý thị giận đến mức không kiềm được, chưa để Chu Hồng Viễn nói tiếp đã tiếp lời: “Nó cố tình giấu thân phận kỹ nữ, quyến rũ con, tâm địa vốn không tốt. Nếu không phải con bị nó mê hoặc, ta đã chẳng để nó bước vào cửa. Giờ nó chết rồi cũng tốt!”
Chu Lam kinh hãi, vạn lần không ngờ tẩu tẩu mình lại từng là một kỹ nữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT