Sắp đến giờ khai yến, Khương Mị bị đuổi ra khỏi phủ.
Ngụy mụ mụ khi còn ở phủ Bùi gia, đi đâu theo phu nhân cũng đều thể diện đầy mình, bị chủ nhân đuổi ra ngoài thế này vẫn là lần đầu tiên.
Bà cảm thấy vô cùng mất mặt nhưng vẫn giữ thể diện, không phát tác ở ngoài, đợi đến khi lên xe ngựa mới giận dữ nói: “Cô nương đúng là tính khí lớn thật đấy, dám ra tay trong tiệc sinh thần của phu nhân châu phủ!”
“Là người ta ra tay đánh ta trước.”
Khương Mị nhỏ giọng biện giải, Ngụy mụ mụ lại càng tức giận hơn: “Lão thân đã nói với cô nương rồi, vị Nhị cô nương họ Diệp đó không dễ chọc, nếu không phải cô nương cứ làm bộ làm tịch, sao lại đến mức này?”
“Còn chưa tới Hàn Kinh mà đã bị người ta làm nhục như thế, nếu ta không đòi lại công bằng cho mình, vậy đến Hàn Kinh chẳng phải chỉ có thể mặc người giẫm đạp sao?”
Khương Mị ngẩng cổ, không hề nhận ra lỗi của mình, khiến Ngụy mụ mụ cảm thấy bao ngày dạy dỗ đều uổng phí. Bà không thể giữ được vẻ đoan trang nữa, chỉ vào mũi nàng mắng: “Ngươi chẳng qua là một con bé bán đậu phụ, có được bước chân vào cửa phủ Bùi gia hay không còn chưa biết, không chịu nhún nhường, chẳng lẽ còn đợi nhà Bùi gia đến cầu cưới ngươi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT