Khương Mị liên tục ngáp dài, chẳng còn chút bộ dáng ngoan ngoãn nghiêm túc như mấy ngày trước.
Ngụy mụ mụ càng nhìn càng cảm thấy nàng ta là một hồ ly tinh tâm cơ sâu nặng.
“Mụ mụ, tay ta mỏi quá, có thể nghỉ một lát không?”
Tập luyện tư thế dâng trà chưa được bao lâu, Khương Mị đã nhăn mày, lộ vẻ mệt mỏi không chịu nổi. Ngụy mụ mụ vốn đang không ưa nàng, lập tức sầm mặt quát mắng:
“Luyện có bao lâu đâu mà cô nương đã kêu mệt? Sao có thể lọt vào mắt phu nhân được? Phu nhân nhà chúng ta chỉ thích những cô nương hiểu lễ nghĩa, đoan trang hào phóng…”
Khương Mị cắt ngang lời bà ta: “Mụ mụ yên tâm, Tam lang nói chàng sẽ bảo vệ ta.”
“Tiểu thư quá phận rồi!” Ngụy mụ mụ vung thước đánh lên tay Khương Mị, “Lão thân đã nói bao nhiêu lần, công tử thân phận tôn quý, về đến kinh thì cô nương không thể gọi như vậy được nữa, sao còn chưa nhớ mà sửa miệng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play