"A a a, ngươi buông ta ra! Ta không muốn nhìn thấy cái thứ ghê tởm đó đâu!"
Triệu Ánh Tuyết hét toáng lên, đầu lắc loạn xạ sang một bên, tay còn lại bịt chặt mắt, sợ rằng chỉ cần hé ra một chút là lại thấy cảnh tượng không sạch sẽ.
Bùi Cảnh Xuyên chẳng buồn để ý đến nàng ta, ánh mắt nhanh chóng quét qua một vòng.
Trước hòn giả sơn, Triệu Đức Vĩnh toàn thân trần trụi, ngất xỉu dưới đất. Dù xung quanh có vài gốc cây nhưng thân cây đều chỉ to cỡ miệng bát, lại mọc cách nhau khá xa, căn bản không thể giấu người.
Khương Mị giờ đang ở đâu?
Chân mày Bùi Cảnh Xuyên hơi nhíu lại, một lần nữa cẩn thận quan sát khung cảnh xung quanh. Rất nhanh, ánh mắt hắn dừng lại trên hòn giả sơn.
Y phục của Triệu Đức Vĩnh bị ném bừa bãi dưới đất, trong đó có một chiếc áo ngoài đang vắt hờ trên hòn giả sơn. Nhìn thì có vẻ là vô tình, nhưng thực chất lại là một vật che giấu rất khéo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT