Cơm canh đã được hâm đến ba lần, vậy mà Bùi Cảnh Xuyên vẫn chưa về. Khương Mị giữ lại hai món, còn lại đều sai nha hoàn với bếp nữ đem xuống chia nhau ăn cả.
Nàng vốn đã quen đợi chờ, chẳng thấy gì là thất vọng, chỉ là nhìn từng mớ nguyên liệu bị bỏ phí vô ích, khó tránh khỏi thấy xót dạ.
Vì tiếc của không nỡ bỏ, Khương Mị ráng ăn nhiều hơn chút, thành ra lại thấy no căng bụng. Nàng đi quanh viện mấy vòng mà vẫn không tiêu, bèn dứt khoát ôn lại điệu Hồ Huyền vũ.
Không người tấu đàn đệm theo, Khương Mị đành nhẩm hát khúc nhạc trong trí nhớ.
Giọng nàng nhẹ nhàng, động tác có hơi lúng túng, nhưng dáng vẻ khi múa lại rất duyên dáng. Lưng eo xoay lượn, vạt váy tung bay, dưới ánh trăng, nàng chẳng khác nào cánh hồ điệp chập chờn, khiến hai nha hoàn ngẩn ngơ nhìn đến thất thần.
Tiểu thư nhà ta thật phi phàm.
Đàn tỳ bà gảy hay, ca hát cũng hay, nay đến cả vũ múa cũng giỏi, chẳng trách được công tử lại một lòng thương mến như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play