Bùi Cảnh Xuyên đột nhiên xuất hiện khiến bầu không khí trở nên vi diệu, Khương Mị cùng Thanh Đàn đều nhất thời luống cuống, chỉ riêng Tần Mục Chi vẫn giữ vẻ thản nhiên: “Ta vừa phổ một khúc mới, muốn cùng nàng ta nghe thử một phen.”
Trước đó, Bùi Cảnh Xuyên từng bắt gặp hai người họ kéo kéo lôi lôi, khi ấy nể mặt Tần gia, hắn không so đo. Nay gặp lại, hắn tuyệt chẳng nể nang gì nữa.
“Dẫu cho người trong Ty Nhạc Cục có chết sạch thì trong Tần gia cũng đâu thiếu kẻ tỏ tường âm luật, Tần công tử thật sự không tìm được ai nữa ư?”
“Người trong Ty Nhạc Cục chỉ biết tán dương ta phổ khúc hay, chẳng ai nói được điều gì thiết thực. Phụ thân lại luôn chê rằng khúc ta không mang tình ý, chỉ giục ta sớm ngày thành thân, phiền chết đi được!”
Lời nói đến đây, mày của Tần Mục Chi đã nhíu chặt, thần sắc đầy ghét bỏ, như thể việc thành hôn với nữ tử là điều gì đó ô uế không chịu nổi.
Hắn chỉ là muốn trút bầu tâm sự, nhưng rơi vào tai người khác lại mang nghĩa khác hẳn.
Hắn chẳng muốn thành thân, nhưng đêm hôm khuya khoắt lại tới tìm Khương Mị bàn luận âm luật. Trong mắt hắn, Khương Mị không giống với đám nữ tử tầm thường kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play