Khương Mị siết chặt khăn tay, tim như bị kim đâm.
Nàng và Bùi Cảnh Xuyên tựa như đã quay trở lại thời điểm mới tái ngộ tại Kỳ Châu, nàng có chuyện cầu xin hắn, không thể không lấy lòng hắn, còn hắn thì đứng ở nơi cao cao tại thượng, chỉ cần một câu nhẹ nhàng cũng đủ lột trần hết sự thê thảm mà nàng cố sức che giấu.
Khương Mị mím môi, không nói thêm lời nào.
Dùng xong điểm tâm, Bùi Cảnh Xuyên liền tới Bộ Hình, lúc rời đi còn mang theo cả Vương thị và Khương Diêu Tổ.
Cả hai đều mang thương tích trên người, lúc này Khương Mị mới biết đêm qua Bùi Cảnh Xuyên đã đích thân tra hỏi.
Còn hơn một tháng nữa mới có thể biết được Tuân Nhi có thực sự còn sống hay không. Khương Mị vừa nhủ lòng không được vọng tưởng quá nhiều, lại vừa không kìm lòng được mà sai người thu xếp lại phòng khách, bày biện thêm không ít vật dụng dành cho trẻ nhỏ.
Nàng không biết thân hình của Tuân Nhi ra sao, mang giày cỡ nào, đành phải mua vài bộ áo sẵn, chuẩn bị thêm vải vóc bông gòn, chờ người của Bùi Cảnh Xuyên hồi báo tin tức, nàng sẽ dành thời gian tự tay may áo mới cho Tuân Nhi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play