Tình cảnh của Lý phu nhân có vài phần giống với Ngô Phương Nghiên. Cha của phu nhân xuất thân dân dã, tuy nhờ công lao nơi sa trường mà được phong hầu nhưng trong mắt đám thế gia vọng tộc, ông ta chẳng qua chỉ là một kẻ võ phu.
Lý Hải Sơn lúc còn trẻ tướng mạo cũng coi như được, thi đậu xong thì được chọn làm phò mã, cưới Lý phu nhân. Khi ấy nhà mẹ đẻ của bà đang lúc hưng thịnh, Lý Hải Sơn đối xử với thê tử cũng không tệ. Nhưng từ khi nhạc phụ nhạc mẫu qua đời, nhà mẹ đẻ sa sút, hắn liền bộc lộ bản tính thật, bắt đầu trăng hoa bên ngoài, đối với nhạc phụ quá cố cũng chẳng buồn tôn kính.
“Lẽ ra ta đã có một đệ đệ rồi, chính là cái tên khốn đó đi kỹ viện uống rượu, về nhà còn cãi nhau với mẫu thân, ra tay đánh người, khiến mẫu thân bị thương nặng không thể sinh con nữa, còn để lại bệnh tật khắp người! Ấy vậy mà suốt bao năm qua, hắn luôn mượn cớ không có nhi tử để chì chiết, soi mói mẫu thân ta!”
Vừa uống rượu, Lý Minh Lạc càng nói càng kích động.
Hết chửi cha lại đập bàn, hận không thể đem bao uất ức tích tụ mười mấy năm trút ra hết.
“Khương tỷ tỷ à, mẫu thân ta thật sự rất lợi hại, kỹ thuật cưỡi ngựa còn giỏi hơn nhiều nam nhân, lại biết múa thương múa kiếm. Nếu bà là nam nhi, có khi đã nối nghiệp ngoại công ta, trở thành đại tướng quân lừng lẫy, chứ đâu phải bị giam cầm trong khuê phòng, bị kẻ khốn kia ức hiếp!”
Lý Minh Lạc mới vừa cập kê, nhưng đã thấy rõ sự bất công của thế đạo đối với nữ nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT