Tần Mục Chi vốn không biết trong lòng Diệp Thanh Loan đang nghĩ gì, chỉ điềm đạm nói: “Ta đã vi phạm quy củ, tự nguyện rút lui khỏi cuộc thi.”
Việc Tần Mục Chi chủ động rút lui khiến lời vừa rồi của hắn có vẻ công bằng và vô tư hơn hẳn, mọi người cũng cảm thấy cuộc thi cần sự công chính, không thể vì Diệp Thanh Loan yếu đuối, cố gắng mà bỏ qua những khuyết điểm trong khúc nhạc nàng biểu diễn.
Diệp Thanh Loan chưa từng mất mặt như vậy trước bao nhiêu người, với nàng đây là nỗi nhục nhã tột cùng. Thế nhưng dưới ánh mắt của bao người, nàng không thể thất thố, đành mềm giọng nói: “Tần công tử nói rất đúng, so với bậc kỳ tài như ngài, ta quả thật còn kém xa. Được công tử chỉ điểm một hai, là vinh hạnh của tiểu nữ.”
Nàng dịu dàng bày tỏ sự kính trọng với Tần Mục Chi, nhưng rồi liền xoay chuyển lời lẽ: “Nhưng ai ai cũng biết vị Khương cô nương kia thân thế long đong, cơ hồ không có cơ hội tiếp xúc với âm luật. Nàng vừa mở miệng đã nói ta đàn sai, lẽ nào ta lại không được phép chất vấn?”
Tần Mục Chi đích thân lên tiếng, Diệp Thanh Loan không thể phản bác, nhưng nàng tuyệt đối không thể để Khương Mị đè đầu cưỡi cổ mình!
Diệp Thanh Hành tuy biết Khương Mị biết đàn tỳ bà, nhưng trong mắt hắn, nữ tử nơi thanh lâu ai mà chẳng biết vài khúc gợi tình lấy lòng khách làng chơi, căn bản không cho rằng tỳ bà của nàng đủ trình diễn trước công chúng, vì vậy cũng không ngăn cản Diệp Thanh Loan.
Nghe nhạc vốn chán, thấy có trò hay để xem, đám đông liền nhao nhao hùa theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT