Lúc Bùi Cảnh Xuyên cúi xuống hôn, Khương Mị rất phối hợp. Dẫu vậy, vết thương trên ngực hắn vẫn bị rách ra lần nữa, băng gạc lại thấm máu.
Thầy thuốc thấy thế không khỏi nhíu mày, lườm Khương Mị một cái đầy bất mãn, ngầm nhắc nhở nàng mấy ngày này nên an phận, đừng dây dưa làm chuyện kia với Bùi Cảnh Xuyên nữa.
Bạch Dật nhìn nàng cũng đầy oán trách, khiến Khương Mị nóng mặt, cúi đầu giả vờ làm chim cút.
Bùi Cảnh Xuyên uống xong thuốc, chậm rãi nói: “Là ta muốn, trách nàng làm gì?”
Câu này mập mờ, cứ như thể bọn họ không chỉ hôn, mà còn làm chuyện khác nữa.
Khương Mị đỏ rần cả tai, ngay cả thầy thuốc già cũng thấy mặt nóng bừng. Ai mà chẳng từng trẻ tuổi bồng bột, nhưng như Bùi Cảnh Xuyên bình thản thừa nhận thế này thì đúng là hiếm thấy.
Sau khi thầy thuốc rời đi, Bùi Cảnh Xuyên nghiêng đầu nhìn Khương Mị: “Người khác hiểu lầm nàng, sao nàng không nói gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT