Tạ Kính Từ trong lòng thoáng một tia u buồn.
Phó Triều Sinh đối với nàng từ trước tới nay chẳng qua chỉ là một nhân vật sống trong lời kể, dù hình dung thế nào, cũng tựa như một lớp sương mỏng, không mấy rõ ràng.
Sở dĩ nàng một mực để tâm đến tung tích của hắn ngoài việc ngưỡng mộ những tình tiết trong thoại bản, còn bởi vì nàng biết Phó Triều Sinh không hề ở ngoại giới. Những lời đồn đại được bá tánh truyền miệng đã khơi dậy trong lòng nàng sự nghịch phản và tò mò, thôi thúc nàng muốn tìm hiểu đến cùng.
Thế nhưng khi lòng hiếu kỳ đã được đáp ứng, nàng lại cảm thấy nơi cổ họng như bị thứ gì đó chẹn ngang, nghẹn ứ ở cổ họng.
Trải qua năm mươi năm dài đằng đẵng, thân thể Phó Triều Sinh đã hóa thành cứng lạnh như tảng đá. Dẫu tường thành bên cạnh đã bị tuyết gió xé toang, hắn vẫn giữ nguyên tư thế giơ tay lên cao giữa trời tuyết trắng ngập trời như thể muốn bắt lấy điều gì nhưng vĩnh viễn không kịp.
Ôn Diệu Nhu lặng lẽ nhìn bóng lưng ấy rất lâu, cuối cùng ngón tay khẽ run run đưa ra, chạm nhẹ vào sống lưng gầy guộc của nam nhân ấy.
Gặp được Phó Triều Sinh lúc ấy nàng ta chỉ là tiểu hài tử mười tuổi. Trước đó, không phụ không mẫu, nàng ta đã sớm quen với việc nén lòng chịu đựng sống ngày nào hay ngày đó. Chỉ cần còn tồn tại mọi sự đều xem như thuận buồm xuôi gió.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play