So với Ngô trưởng lão, Doanh Vô Khuyết không may mắn như vậy, hắn bị bỏng nặng trên diện rộng khắp người, hôn mê suốt mấy ngày mấy đêm mới tỉnh lại. 
Chẳng qua lúc tỉnh lại, hắn thật sự không đau chút nào, cả người uể oải nhưng lại vô cùng thoải mái. 
Vẫn là Thẩm Lãng tự mình trị liệu cho hắn, bôi thuốc mỡ lên vết bỏng, cuối cùng còn cho hắn uống sữa đặc thù, khiến sau khi uống vào, cảm giác đau gần như biến mất. 
"Thẩm Lãng, ngươi điên rồi, thật độc ác..." Doanh Vô Khuyết cười lạnh nói: "Nếu như ta đoán không sai, Căng Quân bọn họ hẳn là vẫn còn ở bên trong di tích thượng cổ Kim Cương phong chứ? Mặt khác, thuận tiện nói cho ngươi biết, sư phụ của ngươi Ngô Đồ Tử vẫn còn ở trong tay chúng ta, đã trở thành tù binh đấy. Ngươi là một người thông minh, nên biết phải đối xử với ta thế nào. Bởi vì những tổn thương ngươi gây ra trên người ta, toàn bộ sẽ gấp mười lần, gấp trăm lần trả lại trên người Ngô Đồ Tử, trên người Khổ Đầu Hoan."
Thẩm Lãng chậm rãi nói: "Doanh Vô Khuyết, ta từng rơi vào tay các ngươi mấy tháng trời, nói thật là các ngươi đối xử với ta cũng không tệ lắm, ít nhất không tổn hại đến một sợi tóc gáy của ta. Ngươi đã từng muốn chặt ngón tay của ta, nhưng cuối cùng vẫn không động thủ, Doanh Vô Khuyết huynh, điểm này ta mang ơn ngươi."
Doanh Vô Khuyết nói: "Ngươi rất thông minh, vô cùng thông minh. Như vậy tiếp theo ngươi có thể phái người đi cùng phụ thân ta đàm phán, trao đổi con tin, dùng ta trao đổi Ngô Đồ Tử cũng được, Khổ Đầu Hoan cũng được, Căng Quân cũng được."
Thẩm Lãng nói: "Vậy không thể trao đổi cả ba người sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play