Thời gian quay về khoảng hai mươi mấy ngày trước, bên trong mật thất dưới lòng đất ở thành Nộ Triều.
"Ta thua." Thẩm Lãng nói.
Cái Gương có vẻ hơi ngượng ngùng, lại có chút tự đắc, bởi vì hắn lại thắng rồi. Tài đánh cờ của hắn đã cao đến mức đáng sợ, Thẩm Lãng quả thật không thể dùng lời nói mà hình dung nổi, bởi vì Thẩm Lãng dùng cả trí não mà gần như vẫn thua.
Cờ vây là môn thử thách bố cục và trí tuệ nhất, cũng là một trận địa quan trọng của loài người về mặt trí tuệ. Ngay cả khi máy tính đã cực kỳ mạnh mẽ, máy tính vẫn thua con người. Mãi cho đến mấy năm trước khi AlphaGo xuất hiện, mới là lần đầu tiên thực sự đánh bại quán quân cờ vây của nhân loại.
Mà tài đánh cờ của Cái Gương trước mắt này, không hề nghi ngờ đã vượt qua quán quân cờ vây của nhân loại trên địa cầu. Điều này cũng rất bình thường, bởi vì cả đời này của hắn đều chỉ chơi cờ, tự mình chơi cờ với chính mình. Cái Gương này gần như là người thông minh nhất mà Thẩm Lãng từng gặp, mặc dù sự thông minh của hắn chỉ biểu hiện trong một lĩnh vực vô cùng hẹp.
"Cái Gương, ngươi có thích cô gái nào không?" Thẩm Lãng hỏi.
Cái Gương ngượng ngùng lắc đầu nói: "Không có."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT