Mấy vạn binh sĩ trừng to hai nắm, nhìn chằm chằm hết thảy.
Thẩm Lãng là nhân hoàng, lại đích thân chữa bệnh cho các binh sĩ, còn không ngại nghiên cứu phân của bọn họ. Hắn không nói một lời hùng hồn nào, nhưng hành động của hắn hơn cả thiên ngôn vạn ngữ.
Thời gian trôi qua từng chút, Thẩm Lãng cẩn thận từng li từng tí chữa bệnh cho từng người một. Tất nhiên, sẽ không hiệu quả ngay lập lức.
Hành động của hắn, làm cho đám binh sĩ run rẩy, cắn chặt hàm răng, không thì bọn họ sẽ thét lên khóc mất, nước mắt lại nhịn không được mà trào ra.
Khi biết mình bị nhiễm bệnh dịch, bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng, nhất là cơn đau khi bệnh tật phát tác, làm cho bọn họ hận không thể chết ngay lập tức, trong lòng cảm thấy sợ hãi, oán hận và cô độc.
Mà bây giờ nhân hoàng địa vị cao quý, tự tay chữa bệnh cho bọn họ, làm cho bọn họ quên mất cơn đau của bệnh tật, toàn thân nóng lên, nhiệt huyết sôi trào, như muốn nổ tung.
Đây không phải cảm động, mà giống như đưa người bị đóng băng vào trong nước nóng, giống như đưa người bị giam trong bóng tối, đi ra bên ngoài nhìn ánh mặt trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT