"Lúc Mộc Lan đến Tam Giác Quỷ, tinh thần lực tiêu hao quá độ, mãi đến khi ta rời khỏi, nàng vẫn còn hôn mê." "Đệ yên tâm, không nguy hiểm đến tính mạng đâu, nàng cần thời gian dài để bình phục, hôn mê chỉ là chức năng tự bảo vệ mình của cơ thể, thậm chí lúc nàng tỉnh lai, tinh thần và tu vi sẽ tăng lên một bậc."
"Mấy bé con đều rất tốt, Thẩm Lực vốn yếu ớt, nhưng khi vào Tam Giác Quỷ, ngược lại càng thêm khỏe mạnh." "Còn tiểu công chúa Thẩm Mật đáng yêu nhất, Thẩm Mật thay một cây răng rồi, ta còn ôm nó lên mái nhà, để nó tự đặt cây răng lên đó."
"Tiểu Thẩm Dã thì quá quấn quít, đệ quan tâm nó đủ không đó? Cứ mỗi lần ta ôm Thẩm Lực và Thẩm Mật, nó liền chạy đến ôm chân của ta, đáng tiếc ta không có ba cánh tay, không cách nào ôm một lượt ba đứa bé."
"Người nhà của đệ, không đúng... Người nhà của chúng ta, hết thảy đều tốt."
Helen nói tiếp: "Xin lỗi đệ, ta không thể đưa bọn họ rời khỏi Tam Giác Quỷ. Lúc ta rời đi, vẫn không cách nào làm được, thử vô số lần đều bị ném trở lại bên trong."
"Các nàng rất lo lắng cho đệ, chờ đợi mấy tháng mà vẫn không thấy đệ đâu. Ta cũng rất lo cho đệ, cho nên ta mạo hiểm thử con đường dưới đáy biển, không ngờ đến đây lại gặp đệ, thật sự quá tốt rồi."
Helen còn chưa nói hết, chợt bị Thẩm Lãng ôm lấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play