Sau đó, Khương Mật (Trầm Mật) chỉ một mình lẳng lặng dạo bước bên trong phủ Công tước Huyền Vũ, mỗi khi đi đến một nơi liền dừng lại hồi tưởng, đôi mắt to tuyệt đẹp tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
"Lúc ta còn nhỏ, thường xuyên cùng Trầm Thành chơi trốn tìm ở nơi này, chẳng qua lúc đó còn thật sự rất nhỏ, ta hầu như không còn ký ức gì, là mẫu thân nói với ta." Khương Mật nói: "Đáng tiếc hoa viên nơi này đều đã điêu tàn."
Tiếp đó, Khương Mật đi tới bên một hồ nước, nơi đây đã hoàn toàn băng giá.
"Mẫu thân nói cho ta, chờ lúc chúng ta về đến nhà, phụ hoàng liền đã rất bận rộn, nhưng hễ có thời gian rảnh vẫn sẽ ôm ta câu cá ở trong hồ nước, vừa câu cá, vừa đút hạt dưa cho ta ăn." Giọng Khương Mật tràn ngập hồi ức tuyệt vời.
"Đáng tiếc, mấy chục năm qua ta chưa từng gặp lại phụ hoàng, di nương, ta thật nhớ hắn lắm." Giọng Khương Mật đã mang theo tiếng khóc.
"Ta rất nhớ phụ hoàng, rất nhớ Yêu Yêu tỷ tỷ."
Từ Thiên Thiên ôm vai Khương Mật, ôn nhu nói: "Nha đầu, bên ngoài này quá lạnh, không khí cũng quá loãng, chúng ta không thể ở lại quá lâu, ở lại thêm một khắc cuối cùng, rồi trở về ngay."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT