Thẩm Lãng lại một lần nữa rời khỏi Huyền Vũ phủ công tước. Nơi đây đã không còn người, ở lại chỉ thêm đau lòng vô ích.
Nhưng may mắn là hắn đã nhìn thấy một tia hy vọng ở nơi này, bởi vì phòng ốc đã được dọn dẹp qua, lớp tuyết đọng cũng chỉ dày khoảng một thước, dường như có người đã từng đến, hơn nữa chắc là chuyện xảy ra trong vòng mấy tháng gần đây.
Cho nên, thế giới này hẳn là vẫn chưa hủy diệt, vẫn còn hy vọng.
Dựa theo suy đoán của Thẩm Lãng, thế giới này đã trở nên giá lạnh đến mức này, cho nên dù có người may mắn sống sót, cũng cần phải tập trung sinh tồn ở vài điểm tụ tập lớn, như vậy mới có thể tập trung cung cấp hơi ấm.
Thế nhưng lương thực thì sao? Thời tiết lạnh lẽo như vậy, không thể trồng được bất kỳ loại thực vật nào, cũng tự nhiên không nuôi được bất kỳ gia súc nào.
Nhưng nếu có điểm tụ tập của loài người, vậy hẳn là ở Thiên Nam thành, cũng chính là thủ phủ Thiên Nam hành tỉnh của Nhạc Quốc. Nếu như ngay cả Thiên Nam hành tỉnh cũng không có điểm tụ cư nào, vậy đại biểu cho số người may mắn còn sống sót đã vô cùng ít ỏi, chỉ có ở vương đô Thiên Nhạc thành mới có hy vọng.
Cho nên, nơi Thẩm Lãng phải đến trước tiên là Thiên Nam thành. Nơi đây cách Thiên Nam thành chưa đến bảy trăm dặm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT