Bạch Ngọc Kinh nữ hoàng nói: "Ngươi nên biết, dưới tòa tháp cấm kỵ trong hoàng cung Viêm Kinh, có một phế tích long trì."
Thẩm Lãng nói: "Ta biết."
Bạch Ngọc Kinh nữ hoàng nói: "Thượng cổ đại niết diệt đã giết chết tất cả cự long nhân tạo. Chỉ có một con may mắn sống sót, chính là con trong phế tích long trì của Cơ thị kia, nhưng nó cũng gần như đã chết hoàn toàn, chỉ còn lại một chút sinh cơ long hồn. Gia tộc Cơ thị đã tốn hao mấy đời người, muốn khôi phục ao rồng này, làm sống lại con cự long kia nhưng đều chưa thành công. Thế nhưng cự long của Khương Ly đã nở ra, hơn nữa còn ký kết long chi khế ước. Chỉ có rồng mới có thể đối kháng với rồng, cho nên chúng ta, Bạch Ngọc Kinh, đã hợp tác với Đại Viêm hoàng đế, hoàn thành trung giai long chi cảm ngộ, đồng thời trả một cái giá rất lớn để chữa trị long trì, dùng mấy chục năm, cuối cùng đã làm sống lại con cự long của Cơ thị kia."
Thẩm Lãng chợt lảo đảo một hồi, gần như có chút đứng không vững.
Bởi vì lượng thông tin trong câu nói này của mẹ hắn thật sự là quá lớn. 
Khương Ly đã chết rồi, vì sao còn phải lo lắng về cự long của Khương thị? Không có lý do gì cả. 
Chẳng lẽ là để phòng bị Thẩm Lãng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play