Giản Vân Đình không muốn vợ mình phải quá vất vả. Ở nhà thì còn có mẹ và bà nội giúp đỡ, nhưng nếu đi theo quân đội, mọi việc chăm sóc con gái sẽ đổ dồn lên vai cô.
Nếu anh ở nhà, anh có thể phụ giúp, nhưng mỗi lần anh đi công tác thì sẽ rất khó khăn, đặc biệt khi vợ hoặc con ốm đau, việc đi bệnh viện cũng không đơn giản.
Đó là lý do người ta nói làm vợ lính rất khó. Họ phải quán xuyến gia đình, lo liệu mọi thứ rõ ràng, còn phải học cách tự lập đối diện với cuộc sống một mình.
Cụ ông Giản cầm gậy gõ nhẹ vào đầu cháu trai: “Cháu nghĩ xa quá rồi! Văn Thư còn chưa tốt nghiệp, cháu đã lo những chuyện này rồi. Nếu có theo quân đội, cũng phải đợi con bé tốt nghiệp đã.”
Giản Vân Đình bĩu môi, không nói gì thêm. Bố Giản nhìn con trai, hiểu rõ rằng thực ra anh chỉ đang mong muốn được ôm vợ ngủ thôi, nhưng lại không may đụng phải cụ ông khó tính, không bị mắng mới là lạ.
Bố Giản thấy trời đã muộn, liền dẫn Giản Vân Đình vào bếp giúp chuẩn bị bữa tối.
Ngay lúc đó, chuông cửa vang lên. Lý Văn Thư ngồi gần cửa nhất, nên cô đứng dậy đi mở cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT