"Chậc chậc, cậu không sợ ném thế sẽ gây chuyện gì sao?" Quách Đào nhíu mày. Nhà anh ta cũng có một cậu nhóc một tuổi rưỡi, nên anh ta luôn chú ý đến sự an toàn của trẻ nhỏ. Nhìn Giản Vân Đình ném cậu nhóc như thế, anh ta cảm thấy có chút đau lòng.
"Quách Đào, anh sẽ không nói như vậy nếu biết hai đứa trẻ này đã làm gì đâu." Mạnh Lôi nhìn biểu cảm của Giản Vân Đình, lập tức giải thích.
Mạnh Lôi nói sơ qua cho Quách Đào, Quách Đào ôm chặt Giản Gia Thiện trong lòng, lùi lại mấy bước, nhìn hai anh em nhà họ Trịnh bằng ánh mắt đầy ghê tởm.
Tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có tâm địa độc ác như vậy, Quách Đào lắc đầu, nói với Giản Vân Đình: "Nhưng mà cậu cũng quá to gan rồi, thế mà lại lấy Gia Thiện ra làm mồi nhử." Quách Đào nhìn Giản Vân Đình với vẻ không tán thành.
"Tôi không phải đã gọi cậu đến rồi sao?" Giản Vân Đình nhướng mày, nhìn Quách Đào nói: “Hơn nữa, thứ để trong phòng nghỉ chỉ là búp bê bông giả thôi, nếu cậu không tin, cậu có thể tự đến phòng nghỉ mà xem.”
"Không cần, tôi mang đến rồi, dù sao thì cũng phải dùng làm vật chứng." Mạnh Lôi cầm lấy túi vải giả làm Gia Thiện lúc nãy, đưa cho Quách Đào xem.
Quách Đào đưa cổ ra nhìn, phát hiện tình hình đúng như lời họ nói nhưng bụng thì bị đâm thủng, thằng nhóc Trịnh Văn Cường kia đúng là độc ác, ra tay nặng như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT