Giản Vân Đình đi theo nhân viên y tế, sẵn sàng hỗ trợ bất cứ khi nào cần. Sau khi nhân viên y tế rời đi, anh lập tức cúi xuống bên cạnh Lý Văn Thư, nhìn cô không chớp mắt.
Khi Lý Văn Thư tỉnh lại, cô thấy Giản Vân Đình đang nằm gục bên cạnh giường, trong phòng còn có ba người mẹ đang ở bên cạnh chăm sóc cô.
Lúc này trời đã tờ mờ sáng, ánh nắng bên ngoài chiếu vào phòng bệnh, không quá chói mắt mà lại rất ấm áp. Đúng lúc đó, Lý Đa Mỹ mở cửa bước vào, trông cô ấy có vẻ phấn khích, khi bước vào còn cẩn thận ôm một tập tài liệu.
Cô ấy và Lý Văn Thư chạm mắt nhau, có chút phấn khích đi tới, định nói gì đó, nhưng thấy mọi người đều đang ngủ trong phòng, cô ấy phải kiềm chế sự phấn khích của mình, rồi nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Lý Văn Thư.
Lý Đa Mỹ chưa kịp mở miệng thì phát hiện Giản Vân Đình đã ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào cô ấy, sự áp bức mãnh liệt từ ánh mắt anh khiến cô ấy nổi hết da gà.
Nhưng khi nhận ra là Lý Đa Mỹ, Giản Vân Đình lại cúi đầu xuống tiếp tục ngủ, chưa được một giây đã lại ngẩng đầu lên nhìn bên cạnh, thấy Lý Văn Thư đã tỉnh, anh dùng tay vỗ vỗ vào mặt, giọng khàn khàn hỏi: “Em có muốn uống nước không? Có gì muốn ăn không?”
Thuốc mê đã tan, cơn đau từ bụng truyền đến khiến Lý Văn Thư nhăn mặt: “Em không muốn ăn, em... đau quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play