Lúc này cơn đau qua đi, tinh thần Lý Văn Thư khá hơn mới phát hiện ra Giản Vân Đình mặt mày nhếch nhác, râu ria xồm xoàm, dưới mắt thâm quầng, trong mắt đầy tơ máu.
Lý Văn Thư đẩy anh, nhẹ giọng hỏi: “Anh có muốn về ngủ một lát không? Trông anh mệt quá.”
Giản Vân Đình day day sống mũi, lắc đầu từ chối: “Không được, vợ anh đang ở bệnh viện sinh con cho anh, anh sao có thể để em một mình ở đây mà về ngủ được, anh phải ở bên em.”
"Nhưng anh cũng không làm được gì, chỉ có thể ở đây chờ thôi, hay là anh về nghỉ ngơi đi?" Lý Văn Thư có chút đau lòng.
“Ai nói, anh có thể dỗ em vui, hoặc khi em cần nước thì anh sẽ rót cho em, cần thứ gì thì anh sẽ lấy cho em.”
Sản phụ vốn dĩ cảm xúc thường xuyên thay đổi, lúc này Lý Văn Thư lại càng trở nên xúc động. Đôi mắt cô đỏ hoe, nước mắt như muốn trào ra.
Nhìn thấy gương mặt đầy lo lắng nhưng quyết tâm của Giản Vân Đình, dù anh đang rất mệt mỏi nhưng vẫn không chịu rời khỏi, Lý Văn Thư kéo áo anh, ra hiệu anh cúi xuống giường bệnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play