Trương Mỹ Liên nghe vậy, trong lòng không khỏi hoảng hốt.
"Tâm Nhu nó sao có thể làm ra loại chuyện này chứ? Từ nhỏ đến lớn chúng ta chưa từng bạc đãi nó, ngược lại là Văn Thư, con bé từ nhỏ đã phải chịu biết bao nhiêu khổ cực?”
Tục ngữ có câu, con cái biết khóc sẽ có kẹo ăn, cho dù là như vậy cũng không thể bỏ bê đứa con ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Lý Văn Thư đối với bọn họ ít đòi hỏi, bọn họ liền bỏ bê con gái ruột, vậy cũng quá đáng lắm.
Nghe Trương Mỹ Liên nói như vậy, Lý Quốc Bang bọn họ đều im lặng.
Bọn họ đối với Lý Văn Thư quả thật là quan tâm không đủ.
"Em nói có lý, xem ra sau này chúng ta phải dành nhiều tâm sức hơn cho Văn Thư, không thể để con bé sống không vui vẻ trong nhà chúng ta được.”
Lý Minh Hồng và Lý Minh Hạ cũng đều gật đầu, nghĩ đến em gái bị người ta bỏ thuốc, suýt chút nữa bị người ta ức hiếp, bọn họ nắm chặt tay đến mức muốn bóp nát.
Đúng là lòng dạ độc ác, vậy mà có thể làm ra loại chuyện này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play