Cánh cửa nhà từ từ mở ra, ông cụ Giản xuất hiện trước mặt anh, cây gậy gõ xuống đất, nhìn cháu trai lớn trước mặt hỏi: “Vân Đình, sao không vào nhà?”
"Ông nội." Giản Vân Đình nhìn phía sau ông, thấy chỉ có mình ông, liền dẫn ông vào một bên, kể lại chuyện cửa hàng nội thất của Văn Thư bị cháy.
"Vậy là cháu đã điều tra rõ ràng rồi đúng không?" Sắc mặt ông cụ Giản xanh xám, giọng nghiêm nghị nhưng lại xen chút run rẩy: “Chuyện này là do Giản Vi Quốc làm sao?”
"Không phải, là ông ta thuê người khác làm." Giản Vân Đình trả lời.
Ông cụ Giản dùng gậy đập mạnh xuống sàn nhà, giọng đầy phẫn nộ, tức giận và hối tiếc: “Là ông không dạy dỗ tốt, để đứa con lớn thành ra như thế này.”
Giản Vân Đình vừa định nói gì đó thì nghe thấy một giọng nói già nua nhưng ôn hòa vang lên từ phía sau: “Đó là số phận của nó, không trách ông được.”
Bà cụ Giản bước tới, nắm lấy tay ông cụ, nhẹ nhàng an ủi: “Gia phong nhà chúng ta xưa nay luôn tốt, nhưng không thể đảm bảo được cái cây lớn không mọc ra cành lệch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT