Mọi người cùng đến nhà Tịch Trung Thư.
Vừa bước vào sân, ngửi thấy hương hoa nhè nhẹ không rõ tên, Lý Văn Thư biết ngay Tịch Trung Thư rất chăm chút cho căn nhà nhỏ này.
Bước vào sân, Lý Văn Thư thấy Tịch An ngoan ngoãn ngồi trong nhà chơi ghép hình. Bộ ghép hình lúc này tất nhiên không tinh xảo như đời sau, có phần thô sơ, nhưng cậu bé vẫn chơi rất vui, như thể hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của mình.
Trước mặt cậu bé là bát cơm chỉ động vài miếng.
“An An, sao con không ăn thêm chút nữa? Không đói à?”
Lý Văn Thư ngồi xổm trước mặt Tịch An, nhẹ nhàng hỏi.
Cậu bé đảo mắt đen láy, nhìn chằm chằm Lý Văn Thư một lúc, dường như nhận ra cô là ai, nở một nụ cười ngọt ngào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT