Lý Văn Thư lấy cho Tịch An một món đồ chơi và bảo cậu ngồi trên ghế sofa để chơi.
Tịch An rất ngoan ngoãn, không nói gì, chỉ yên lặng chơi.
Nhưng càng im lặng và ngoan ngoãn như vậy, mọi người càng cảm thấy đau lòng cho cậu.
“Đứa trẻ này sau này tính sao đây? Hay là...”
Trương Mỹ Liên lén tìm con gái, nhỏ giọng nói chuyện.
Bà không muốn để đứa trẻ này quay lại cái hố lửa nhà họ Vương nữa, bà muốn nhận nuôi cậu bé.
Lý Văn Thư biết bà đang nghĩ gì, vội nói: “Mẹ, cậu bé còn có ông ngoại nữa, chúng ta chờ xem thế nào đã nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT