Thấy cô đến, Từ Tú Liên thở phào nhẹ nhõm, liền tiến tới nói: “Văn Thư, chú Chu muốn mời mẹ đến nhà ông ấy chăm sóc ông cụ một thời gian. Mẹ sợ Đa Mỹ không làm hết được, may mà con đến.”
Chu Văn Bác đứng bên cạnh, khuôn mặt lịch sự mang theo chút áy náy: “Xin lỗi đã làm phiền gia đình các cô. Ông cụ mấy ngày nay bị bệnh, lại rất kén ăn, không thích người khác chăm sóc. Nếu biết tôi mời người, chắc chắn ông sẽ làm ầm lên, nên tôi chỉ còn cách này, tìm người ông ấy biết.”
Quan trọng hơn nữa là ông cụ thích đồ ăn do Từ Tú Liên nấu.
Lý Văn Thư biết Từ Tú Liên vốn là người mềm lòng, lương thiện, chắc chắn muốn chăm sóc ông cụ Chu, nên cô không phản đối, chỉ gật đầu: “Mẹ cứ yên tâm.”
“Thật sự rất ngại khi làm phiền các cô như vậy.”
Chu Văn Bác lấy một phong bao đỏ đặt lên bàn trước mặt Lý Văn Thư và Từ Tú Liên, thái độ rất kiên quyết.
Lý Văn Thư đành phải nhận, nhìn Từ Tú Liên lên xe của Chu Văn Bác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT