Giản Vi Quốc đập mạnh tờ rơi xuống bàn, giọng nói vang lên khắp căn phòng rộng lớn.
Cụ Giản nhíu mày, đeo kính lên và xem xét tờ rơi cẩn thận, sau đó trầm giọng hỏi: “Chuyện này, các con có đến gặp Văn Thư để nói chuyện không?”
“Nói chuyện ư? Cô ta chẳng muốn nói chuyện với chúng con, bây giờ cả trường đều biết rồi, Tâm Nhu cũng không dám đến trường nữa.”
Cao Thúy Lan giận dữ tiếp lời.
Ông cụ Giản hít sâu một hơi, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Chuyện này các con không cần tìm bố, điều cần làm nhất là xác minh những điều viết trên đó có thật hay không. Nếu là thật, các con nên nghĩ đến việc giáo dục lại con cái.”
Giản Vi Quốc không tin nổi, ông ta cảm thấy cụ Giản quá thiên vị Lý Văn Thư. Không thể vì cô là người yêu của Giản Vân Đình mà đối xử khoan dung như vậy.
“Bố, sao có thể chứ? Tâm Nhu chỉ là một cô bé, làm sao có thể làm những chuyện này được? Rõ ràng là bịa đặt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play