Nói chuyện vài câu, Giản Vi Quốc càng cảm thấy đứa con gái nuôi này đã tiến bộ hơn trước, không những trở nên rộng rãi hơn mà còn thông minh hơn nhiều, không còn cái dáng vẻ kém cỏi như trước đây nữa. Quan trọng nhất là đứa trẻ này biết quan tâm đến người khác.
Mọi người trò chuyện vui vẻ, còn Giản Tâm Nhu ngồi bên cạnh nghe mà chẳng nuốt nổi cơm. Ăn xong bữa, Giản Tâm Nhu tức giận đến mức quăng tay bỏ đi, ai ngờ Lý Đa Mỹ lại lập tức đứng lên giúp dọn dẹp bàn.
“Dì ơi, để cháu giúp dì dọn bàn, nếu không lát nữa dì còn phải đi làm, vất vả lắm.”
Nghe vậy, Giản Tâm Nhu suýt tức điên, chân vừa bước ra ngoài liền chựng lại, lúng túng đứng sững ở đó. Lúc này mà quay lại dọn dẹp, chẳng phải trông quá giả tạo sao? Cắn răng chịu đựng, cô ta đi thẳng vào trong đeo cặp sách lên.
“Đa Mỹ, tôi phải đi học rồi, có muốn đi cùng không?”
Trước khi đi vẫn còn muốn đưa Lý Đa Mỹ đi theo, đỡ cho cô ấy ở lại đây làm lung lay lòng người.
“Không cần đâu, cô cứ đi trước đi, tôi rửa xong bát rồi đi sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play