Bây giờ khó khăn lắm mới tìm được cơ hội, đương nhiên phải tới báo tin.
Lý Tâm Nhu lúc này đang ở nhà, bực bội với bố mẹ, nói rằng Lý Văn Thư không biết xấu hổ, dùng đủ mọi thủ đoạn để cướp khách hàng của cô ta, khiến bây giờ một bộ quần áo cũng không bán được.
Vừa nói, cô ta vừa sụt sịt nước mắt, như thể chịu bao nhiêu ấm ức.
Giản Vi Quốc nghe vậy, đương nhiên xót xa cho cô con gái bảo bối.
“Không thì con nghỉ bán đi, nhà mình có thiếu tiền đâu. Kiếm được hay không không quan trọng, quan trọng là tâm trạng. Hơn nữa sắp tới con còn phải đi học, cũng không thể chăm lo cửa hàng được.”
Giản Vi Quốc và vợ thấy việc học vẫn là quan trọng nhất, dù sao gia đình cũng không thiếu tiền, chẳng cần thiết phải dựa vào số tiền Lý Tâm Nhu kiếm được. Nếu có thể học giỏi, mới là điều làm gia đình tự hào.
“Bố, con chỉ là không cam lòng thôi. Nếu do con kém cỏi thì con không nói gì, đằng này cô ta lại dùng thủ đoạn hèn hạ, con thật sự không chịu được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT