Nói thật, nếu không phải Lý Văn Thư tâm tư kín đáo, lúc này e rằng anh ấy đã trúng chiêu rồi.
“Anh hai, chúng ta đều là người một nhà, nói gì mà cảm ơn với không cảm ơn, anh không sao là tốt rồi.”
Thấy thời gian còn chưa muộn, Lý Minh Hạ thở dài, trò chuyện với Lý Văn Thư thêm một lúc, sau đó Lý Văn Thư mới trở về phòng ngủ.
Đêm nay chú định là một đêm khó ngủ, nhà họ Lý không ai có thể ngủ được. Đặc biệt là Trương Mỹ Liên, bà ấy cứ thế mắt đỏ hoe khóc mãi không thôi, cảm xúc vô cùng suy sụp.
Lý Quốc Bang thấy vậy, cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nhẹ giọng dỗ dành.
Đến khoảng ba bốn giờ sáng, Trương Mỹ Liên mới ngủ thiếp đi, Lý Quốc Bang thấy vợ đã ngủ, bản thân mới miễn cưỡng nghỉ ngơi một lát.
Sáng hôm sau mọi người đều không có khẩu vị, chỉ ăn qua loa một chút, Trương Mỹ Liên rốt cuộc vẫn là không nhẫn tâm, lấy một ít đồ ăn, từ khe cửa phòng Lý Tâm Nhu đưa vào.
Lý Văn Thư nháy mắt với anh hai một cái, sau đó mới đến trường.
Hôm nay Trần Đại Hồng đã trở về, Lý Minh Hạ xin nghỉ phép ở đơn vị một ngày, trực tiếp đi tìm người này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT