Có phải thuốc độc hay không thì cô không ngửi ra được, nhưng nói như vậy, có thể đánh sập tâm lý của Lý Tâm Nhu.
Quả nhiên, vừa nghe đến hai chữ thuốc độc, cả người Lý Tâm Nhu bắt đầu phát điên.
“Chị nói bậy bạ gì đó? Sao có thể là thuốc độc? Đó là đường em cho vào, tự nhiên em lại đi bỏ thuốc độc làm gì? Chẳng lẽ một ngày không kiếm chuyện chị không sống nổi sao? Hay là chị muốn đuổi em đi? Nếu chị không dung túng nổi em thì cứ nói thẳng, đừng có giở trò đùa dai như vậy!”
Lý Tâm Nhu thẹn quá hóa giận, bắt đầu mắng chửi om sòm.
Lý Văn Thư cũng không tức giận, mà trực tiếp đi đến trước mặt cô ta.
“Bên trong là đường đúng không? Vậy em uống bát này đi.”
Nói xong, cô đưa tay bóp cằm Lý Tâm Nhu định đổ vào, hành động này khiến Lý Tâm Nhu hoảng sợ, vội vàng nghiêng đầu sang một bên.
Sự phản kháng dữ dội như vậy cũng khiến mọi người nghi ngờ.
Ban đầu, Trương Mỹ Liên cảm thấy Lý Văn Thư hôm nay có chút bất thường, chỉ là uống bát chè đậu xanh, nói gì mà thuốc độc với không thuốc độc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT